Bỏ 1 tỷ thuê xe ôm làm bố cho con, 3 năm sau cô gái nhận cái kết kh;ông ng;ờ!….

 

Trời mưa lất phất, Linh ôm đứa con mới sinh trong vòng tay, nước mắt lặng lẽ rơi trên gương mặt xanh xao. Cô không bao giờ nghĩ cuộc đời mình lại rơi vào hoàn cảnh này – bị phản bội, bị gia đình quay lưng, một mình sinh con mà không có ai bên cạnh. Nhưng điều khiến cô lo lắng nhất không phải bản thân mà là con trai của cô – bé Bin.

Cô sợ con mình lớn lên mà không có cha sẽ bị người đời chê cười, sẽ chịu nhiều thiệt thòi. Nghĩ đến điều đó, Linh đưa ra một quyết định táo bạo: Cô sẽ thuê một người đàn ông đóng vai bố của con mình trong 3 năm đầu đời, để bé không cảm thấy thiếu thốn tình thương.

Linh đăng tin tìm người phù hợp. Yêu cầu không cao, chỉ cần người đó tử tế, biết chăm sóc trẻ con và sẵn sàng sống chung với hai mẹ con cô trong 3 năm. Thù lao: 1 tỷ đồng.

>

Rất nhiều người ứng tuyển, nhưng Linh từ chối tất cả. Cho đến khi cô gặp Hùng – một anh xe ôm 32 tuổi, hiền lành, thật thà. Anh chấp nhận công việc này không phải vì lòng tham, mà vì mẹ anh đang mắc bệnh hiểm nghèo, cần tiền chữa trị.

Hai người ký hợp đồng. Từ ngày hôm đó, Hùng chính thức bước vào vai trò “bố” của bé Bin.

>

Những ngày đầu thật khó khăn.

Hùng vụng về, không biết bế con, không biết thay tã. Mỗi lần Bin khóc, anh luống cuống chẳng biết làm gì ngoài việc nhìn Linh cầu cứu. Nhưng dần dần, anh học hỏi, tập cách dỗ con, ru con ngủ, thậm chí nửa đêm còn bật dậy pha sữa khi bé quấy khóc.

Linh lúc đầu chỉ xem anh là một người làm thuê, nhưng sự quan tâm và tận tụy của Hùng khiến cô dần thay đổi cách nhìn. Anh không hề đối xử với Bin như một đứa trẻ xa lạ, mà thật sự xem bé như con ruột của mình.

Những lúc Bin bị ốm, chính Hùng là người bế bé cả đêm, lo lắng đến mức chẳng thiết ngủ. Mỗi sáng, khi Bin tập đi, Hùng kiên nhẫn đỡ từng bước, cười rạng rỡ như một người cha thực thụ.

Thời gian trôi qua, Linh dần nhận ra trong lòng mình có một cảm xúc rất lạ. Mỗi khi nhìn thấy Hùng chơi đùa với Bin, cô không khỏi cảm thấy trái tim mình rung động.

Nhưng Linh cố gắng phủ nhận điều đó.

“Đây chỉ là hợp đồng. Đến lúc phải kết thúc thôi.” – Cô tự nhắc nhở bản thân.

Hùng cũng vậy. Anh biết mình chỉ là “diễn viên” trong một vở kịch, nhưng chẳng biết từ lúc nào, anh đã thật lòng yêu quý bé Bin, và cả Linh. Nhưng anh không dám nói ra, vì giữa họ có một bản hợp đồng, có một ranh giới không thể bước qua.

Ba năm trôi qua nhanh hơn cả những gì họ tưởng tượng.

Ngày cuối cùng của hợp đồng, Hùng lặng lẽ sắp xếp đồ đạc. Bin đã lớn hơn, bắt đầu biết nói rõ ràng hơn, nhưng điều khiến Hùng đau đớn nhất là câu nói nhỏ xíu của bé:

“Bố ơi, bố đừng đi đâu cả.”

Hùng cúi xuống, ôm chặt đứa bé vào lòng, nước mắt rơi trên má. Anh không muốn rời đi, nhưng anh biết mình không có quyền ở lại.

Trước khi đi, Hùng để lại một bức thư cho Linh. Trong thư, anh bày tỏ rằng ba năm qua là quãng thời gian hạnh phúc nhất trong đời anh. Anh không mong gì hơn, chỉ hy vọng Linh sẽ tìm được một người đàn ông tốt, có thể yêu thương hai mẹ con cô thật lòng.

Sau đó, anh lặng lẽ rời đi.

Linh mở thư ra đọc, nước mắt không ngừng rơi. Lần đầu tiên, cô nhận ra một sự thật mà bấy lâu nay cô cố tình phủ nhận: Cô đã yêu Hùng.

Không chần chừ thêm giây phút nào nữa, cô bế Bin lên xe, vội vã tìm đến quê của Hùng.

Khi đến nơi, cô thấy anh đang ngồi trước cửa nhà, ánh mắt buồn bã. Linh bước đến, trái tim đập mạnh, nhưng lần này cô không trốn tránh nữa.

“Hùng… nếu anh không còn muốn làm bố của Bin nữa, vậy anh có muốn làm chồng của em không?”

Hùng sững người. Anh không tin vào những gì mình vừa nghe. Nhưng khi thấy Linh rơm rớm nước mắt, thấy Bin nhào vào lòng anh, anh hiểu rằng đây không phải là một giấc mơ.

Anh mỉm cười, ôm chặt hai mẹ con vào lòng.

Từ ngày đó, hợp đồng kia chính thức trở thành hiện thực. Không còn là một gia đình giả tạo nữa, mà là một mái ấm thực sự – nơi có tình yêu, có hạnh phúc, có cha, có mẹ, và một đứa trẻ được lớn lên trong vòng tay yêu thương.

Bài đăng phổ biến

Khi trong gia đình có người qua đời cần biết, không nên giữ lại 4 di vật này cho con cháu

Dắt theo con gái 4 tu;/ổi đi dự đám cưới người quen. Đến nơi, tiệc cưới đông vui, mâm cỗ bày đầy thịt gà, giò chả. Nhưng chưa kịp động đũa, mẹ cô dâu đã bước tới, cười gượng "Nhà cô tính cỗ vừa đủ, giờ thêm người sợ thiếu, mà đi hai người thì… hơi tốn kém...” Tôi ngớ người, chưa kịp đáp thì chị ấy nói luôn: “Chứ để thiếu cỗ, khách lại bảo nhà cô keo kiệt, cháu nhỉ?” Cả bàn quay sang nhìn, tôi quê không biết chui vào đâu. Tôi đứng phắt dậy đưa con về nhà, vừa ngồi xuống ghế được 30 phút thì nghe tin động trời từ đám cưới...

Lấy chồng đã lâu mà suốt 2 năm nay vợ chồng tôi không có chuyện ch::ă:n g::ối, thậm chí còn ngủ riêng giường. Ngày tôi nằm viện, anh hàng xóm bất ngờ đến thăm rồi d:úi vào tay xấp ti:ề:n 2 triệu cùng câu nói ‘l:ạ:n:h người’, đến giờ tôi mới hiểu vì sao chồng tôi chỉ vào chăm tôi được 1 tiếng/ngày…..

Vợ mất 49 ngày, chồng bất ngờ được bệnh viện yêu cầu đến đón con mới sinh, đến nơi nhìn người phụ nữ ấy quay mặt ra khiến anh rụng rời

Vườn nhà có 4 cây trồng Rắn mê như điếu đổ, muốn cả nhà bình an thích mấy cũng nhổ bỏ liền

Bé Gáι 12 Tuổι Có TҺaι NҺập Vιệп Cấp Cứu, Bác Sĩ Lặпg Ngườι KҺι Bιết Sự TҺật Đằпg Sau…

B/ồ đến ngày sinh con trai, tôi rốt ráo báo vợ "Anh phải đi công tác đột xuất 5 ngày" rồi lao vào viện chăm sóc mẹ con cô ấy. Mẹ tròn con vuông, tôi nhẹ cả người, mừng rỡ vì đã có thằng "chống gậy" lúc về già. Sau 5 ngày chăm b/ồ, tôi mới trở về nhà nhưng giật mình thấy cỗ bàn linh đình, nhiều bạn bè, họ hàng bên nhà vợ đang đứng lố nhố trong sân. Vợ tôi làm cỗ gì mà sao không báo tôi?

Bảy năm sống với vợ cũ, tôi cảm thấy ch;;án nản vô cùng. Đúng thời điểm đó, tôi lại gặp Hải – cô gái 23 tuổi…

10 năm qua tôi không về quê nội ăn Tết, cũng không cho chồng về, cả nhà cứ 26 Tết là về bên ngoại. Năm nay mẹ chồng gọi điện báo 1 câu, tôi quay xe về nhà nội luôn

Mẹ đi bước nữa tôi ở cùng dượng nhưng một ngày cha bỗng đưa ra yêu cầu “s:;ững người”…