Con cái c-ãi nhau o-m sò-m trước mặt mẹ ai sẽ phải “nuô-i bà”, không ng-ờ đúng 1 tuần sau bà dẫn 5 đứa con trai đến nghĩa địa cầm theo 4 quyển sổ đỏ

 


Bà Lựu – 78 tuổi – có 4 người con trai, nhà nào cũng khấm khá, nhà lầu xe hơi đầy đủ.

Từ ngày chồng mất, bà lần lượt ở cùng các con vài tháng, nhưng chỗ nào cũng như “khách tạm trú”.
Con dâu thì mặt nặng nhẹ, cháu thì xem bà như người dưng.

Tuần trước, trong bữa cơm họp mặt hiếm hoi, bà rụt rè nói:

“Chắc mẹ yếu rồi… không sống được bao lâu nữa.
Mẹ không muốn ở một mình, có đứa nào rảnh rỗi cho mẹ ở cùng ít tháng không?”

Chưa dứt câu, cả 4 anh em nhao nhao cãi nhau, đổ trách nhiệm cho nhau như chuyền cục than nóng:

“Tụi con bận lắm, mẹ à… Vợ chồng con kinh doanh.”
“Chỗ con đang sửa nhà, chật lắm.”
“Thôi mẹ về với thằng út, nó chưa có con mà!”

Cuối cùng, anh cả buông một câu như phán xử:

“Thôi tốt nhất chia ra mỗi nhà góp tiền thuê giúp việc, mẹ muốn ở đâu thì ở!”


Bà Lựu lặng im.
Không một lời oán, không giận dữ, chỉ đứng dậy đi rót trà…
Và sáng hôm sau, bà lặng lẽ rời khỏi căn nhà đó.


Đúng một tuần sau – cao trào nổ tung:

Cả 4 anh em nhận được điện thoại từ một người lạ, mời đến nghĩa địa quê cũ “gặp mẹ gấp, chuyện rất hệ trọng”.
Tưởng mẹ có chuyện chẳng lành, cả 4 vội vàng phóng xe về.

Tại đó, bà cụ đang đứng chờ sẵn, bên cạnh là 5 người đàn ông lực lưỡng, ăn mặc giản dị nhưng ánh mắt cương nghị.
Bàn trước mặt đặt 4 quyển sổ đỏ, phong bì dày cộp, cùng tấm bia đá mới dựng còn thơm mùi xi măng.

Bà Lựu cất giọng:

“Mẹ xin lỗi vì đã không báo trước.
Đây là mảnh đất cha các con để lại, mẹ đã chia đều làm 4 phần, định cho mỗi đứa một lô để gọi là phước đức tổ tiên…”

“Nhưng sau hôm đó, mẹ mới hiểu – mẹ không cần phải ‘xin’ tụi con nuôi mẹ.
Mẹ đã có 5 đứa con khác – là 5 người mà mẹ từng giúp lúc khốn cùng.
Họ không cùng máu mủ… nhưng gọi mẹ là má và giữ lời suốt 20 năm nay.”

Rồi bà quay sang 5 người đàn ông lạ mặt và cầm tay từng người:

“Từ giờ, đất này chia lại cho 5 đứa con biết thương mẹ.
Còn mấy con… có thể yên tâm không ai phải ‘nuôi’ mẹ nữa.”


Bốn anh em chết lặng.
Chưa kịp phản ứng, bà chỉ tay vào tấm bia đá phía sau:

“Mẹ đã đặt chỗ sẵn ở đây.
Khi nào mẹ đi, đừng đưa mẹ về nhà tụi con.
Ở đây yên hơn.”


Hậu truyện (rúng động):
Một tuần sau, clip ghi lại buổi “tuyên bố di chúc” giữa nghĩa địa bất ngờ lan khắp mạng xã hội.
Người ta gọi bà là “Người mẹ vả con bằng sổ đỏ” – khiến hàng triệu người trẻ giật mình soi lại chính mình.


Dòng cuối khiến người đọc tê tái:

“Không ai nghèo vì nuôi mẹ.
Nhưng nhiều người… mất cả phước vì nỡ đẩy mẹ ra đường.”

Bài đăng phổ biến

Khi trong gia đình có người qua đời cần biết, không nên giữ lại 4 di vật này cho con cháu

Vợ mất 49 ngày, chồng bất ngờ được bệnh viện yêu cầu đến đón con mới sinh, đến nơi nhìn người phụ nữ ấy quay mặt ra khiến anh rụng rời

Vườn nhà có 4 cây trồng Rắn mê như điếu đổ, muốn cả nhà bình an thích mấy cũng nhổ bỏ liền

B/ồ đến ngày sinh con trai, tôi rốt ráo báo vợ "Anh phải đi công tác đột xuất 5 ngày" rồi lao vào viện chăm sóc mẹ con cô ấy. Mẹ tròn con vuông, tôi nhẹ cả người, mừng rỡ vì đã có thằng "chống gậy" lúc về già. Sau 5 ngày chăm b/ồ, tôi mới trở về nhà nhưng giật mình thấy cỗ bàn linh đình, nhiều bạn bè, họ hàng bên nhà vợ đang đứng lố nhố trong sân. Vợ tôi làm cỗ gì mà sao không báo tôi?

Mẹ đi bước nữa tôi ở cùng dượng nhưng một ngày cha bỗng đưa ra yêu cầu “s:;ững người”…

10 năm qua tôi không về quê nội ăn Tết, cũng không cho chồng về, cả nhà cứ 26 Tết là về bên ngoại. Năm nay mẹ chồng gọi điện báo 1 câu, tôi quay xe về nhà nội luôn

Lấy chồng đã lâu mà suốt 2 năm nay vợ chồng tôi không có chuyện ch::ă:n g::ối, thậm chí còn ngủ riêng giường. Ngày tôi nằm viện, anh hàng xóm bất ngờ đến thăm rồi d:úi vào tay xấp ti:ề:n 2 triệu cùng câu nói ‘l:ạ:n:h người’, đến giờ tôi mới hiểu vì sao chồng tôi chỉ vào chăm tôi được 1 tiếng/ngày…..

Tôi là vợ lẽ, vừa kết hôn 1 tháng thì anh nhà phát hiện bị UT g-an giai đoạn cuối. Biết trước chẳng còn sống được lâu nên anh đã chia hết tài sản…

14 năm hôn nhân kỳ lạ của nữ BTV thời sự nói giọng miền Nam – Hoài Anh, cái kết gây chú ý

Giỗ 100 ngày của bố, tôi về quê thì phát hiện ra mình bị mất quyền thừa kế. Trong thời gian ở nhà, tôi thấy anh trai mang sổ đỏ nhà đất đi làm thủ tục vay ngân hàng. Tôi lấy xem thì phát hiện sổ đỏ toàn bộ mảnh đất đứng tên mình anh tôi. Tôi thắc mắc hỏi mẹ và anh trai thì mẹ nói tôi là con gái, sau này lấy chồng rồi thì cần gì đất đai? Tôi sang nhà chồng mà sống. Anh trai thì bảo anh là con trưởng, anh thừa kế để lo hương hỏa cho tổ tiên, đó là chính đáng, tôi không có quyền đòi chia chác. Chị dâu lại nói thời gian bố ốm, chỉ có anh chị chăm sóc, tôi về thăm được 3 lần thì lấy quyền gì để đòi hỏi tài sản? Tôi ngậm đắng nuốt cay…sau đó…