Bạn trai tôi là thiếu gia nhà giàu còn tôi chỉ là sinh viên, gia cảnh bình thường, 3 tháng sau khi yêu nhau tôi nhận được 1 tin nhắn…

 


Tôi, một cô gái sinh viên bình thường, lớn lên trong một gia đình lao động ở ngoại ô. Cuộc sống của tôi xoay quanh việc học, làm thêm tại một quán ăn nhỏ để trang trải chi phí, và những giấc mơ giản dị về một tương lai ổn định. Rồi tôi gặp Minh, thiếu gia nhà giàu, đẹp trai, lịch lãm, và đầy quyến rũ. Anh xuất hiện trong đời tôi như một cơn gió lạ, cuốn tôi vào một thế giới mà tôi chưa từng nghĩ mình thuộc về.

Ba tháng yêu nhau trôi qua như một giấc mơ. Minh luôn chiều chuộng tôi, đưa tôi đi ăn ở những nhà hàng sang trọng, tặng tôi những món quà nhỏ nhưng tinh tế. Anh nói yêu tôi vì sự chân thật và nỗ lực của tôi. Tôi tin anh, dù đôi khi cảm giác tự ti vẫn len lỏi trong lòng. Gia đình anh giàu có, còn tôi chỉ là một cô gái bình thường, quần áo giản dị, tay chân thô ráp vì công việc làm thêm.

Một buổi tối, khi tôi đang ngồi trong ký túc xá, điện thoại bỗng sáng lên vì một thông báo từ mạng xã hội. Đó là một bài đăng từ tài khoản của Minh. Tôi mở ra xem, và tim tôi như ngừng đập. Một bức ảnh chụp lén tôi trong bộ đồng phục quán ăn, tóc buộc cao, mồ hôi lấm tấm trên trán, tay bưng khay đồ ăn chiên. Dưới bức ảnh là dòng chữ: “Chỉ vì vài đồng bạc mà chịu khó phục vụ người khác. Cả người toàn mùi đồ ăn chiên rán, ôm một cái cũng đủ thấy buồn nôn.”

Tôi đọc đi đọc lại, từng chữ như nhát dao cứa vào lòng. Nước mắt trào ra, nhưng tôi không thể tin được. Minh, người luôn nói yêu tôi, lại có thể viết những lời cay nghiệt như vậy? Tôi nhắn tin hỏi anh, nhưng anh chỉ trả lời cụt lủn: “Anh nhầm, đáng lẽ không đăng công khai.” Không một lời xin lỗi, không một lời giải thích. Tôi đau đớn, nhưng quyết định không đối chất ngay. Tôi muốn tìm hiểu sự thật.

Ngày hôm sau, tôi vẫn đi làm như thường lệ, nhưng trong đầu không ngừng nghĩ về bài đăng đó. Đồng nghiệp tại quán nhận ra tôi không ổn, hỏi han, nhưng tôi chỉ cười trừ. Đêm đó, tôi lén vào tài khoản của Minh trên máy tính anh để quên ở chỗ tôi. Tôi không tự hào về việc này, nhưng tôi cần câu trả lời. Tôi kiểm tra tin nhắn của anh, và những gì tôi thấy khiến tôi chết lặng.

Minh không chỉ gửi bức ảnh đó cho một người bạn, mà là cả một nhóm chat với những người bạn giàu có của anh. Trong nhóm, họ chế giễu tôi, gọi tôi là “con bé lao động” và cá cược xem Minh có thể “chơi” tôi được bao lâu trước khi chán. Những tin nhắn đầy sự khinh miệt, như thể tôi chỉ là một trò tiêu khiển của anh. Tôi cảm thấy cả thế giới sụp đổ.

Nhưng rồi, một ý nghĩ lóe lên. Tôi không muốn là nạn nhân. Tôi quyết định trả đũa, nhưng không phải bằng cách khóc lóc hay cãi vã. Tôi bắt đầu âm thầm thu thập thông tin. Tôi phát hiện ra Minh không chỉ kiêu ngạo mà còn đang che giấu một bí mật lớn: công ty gia đình anh đang trên bờ vực phá sản. Những bữa tiệc xa hoa, những món quà đắt tiền, tất cả chỉ là vỏ bọc để anh duy trì hình ảnh thiếu gia hoàn hảo.

Tôi chờ đến một buổi tiệc lớn mà Minh tổ chức, nơi anh mời tất cả bạn bè trong nhóm chat kia. Tôi xuất hiện, không phải với bộ đồng phục quán ăn, mà trong một chiếc váy thanh lịch mà tôi đã dành dụm tiền mua. Mọi người nhìn tôi, ngạc nhiên. Minh cố nở nụ cười gượng gạo, nhưng tôi biết anh đang lo lắng.

Trong lúc mọi người đang trò chuyện, tôi xin phép được nói vài lời. Tôi kể về hành trình của mình, một cô gái bình thường làm việc chăm chỉ để theo đuổi giấc mơ. Tôi nói về giá trị của sự nỗ lực và lòng tự trọng. Rồi, tôi chiếu lên màn hình những tin nhắn trong nhóm chat của Minh, từng dòng chữ khinh miệt hiện rõ trước mắt mọi người. Cả căn phòng im lặng. Minh tái mặt, không thốt nên lời.

Nhưng đó chưa phải là cú twist cuối cùng. Tôi tiết lộ thêm một bí mật: trong thời gian làm việc tại quán ăn, tôi đã tình cờ quen được một nhà đầu tư lớn, người thường xuyên ghé quán và quý mến sự chăm chỉ của tôi. Ông ấy đã đề nghị tài trợ cho dự án khởi nghiệp mà tôi âm thầm phát triển – một ứng dụng kết nối các sinh viên làm thêm với những cơ hội việc làm tốt hơn. Hôm đó, tôi chính thức công bố dự án, và nhà đầu tư ấy có mặt tại buổi tiệc, xác nhận sẽ rót vốn cho tôi.

Minh và bạn bè anh sững sờ. Từ một cô gái bị họ coi thường, tôi trở thành người nắm giữ cơ hội mà chính gia đình Minh đang khao khát để cứu vãn công ty. Tôi nhìn thẳng vào mắt Minh, nói: “Cảm ơn anh vì đã cho tôi động lực để chứng minh giá trị của mình.”

Tôi bước ra khỏi buổi tiệc, để lại Minh với sự xấu hổ và những ánh mắt dò xét từ bạn bè. Tôi không cần anh, không cần sự công nhận của những người như anh. Tôi có ước mơ, và tôi sẽ tự mình vươn lên.


Bài đăng phổ biến

Khi trong gia đình có người qua đời cần biết, không nên giữ lại 4 di vật này cho con cháu

Vợ mất 49 ngày, chồng bất ngờ được bệnh viện yêu cầu đến đón con mới sinh, đến nơi nhìn người phụ nữ ấy quay mặt ra khiến anh rụng rời

Vườn nhà có 4 cây trồng Rắn mê như điếu đổ, muốn cả nhà bình an thích mấy cũng nhổ bỏ liền

Mẹ đi bước nữa tôi ở cùng dượng nhưng một ngày cha bỗng đưa ra yêu cầu “s:;ững người”…

B/ồ đến ngày sinh con trai, tôi rốt ráo báo vợ "Anh phải đi công tác đột xuất 5 ngày" rồi lao vào viện chăm sóc mẹ con cô ấy. Mẹ tròn con vuông, tôi nhẹ cả người, mừng rỡ vì đã có thằng "chống gậy" lúc về già. Sau 5 ngày chăm b/ồ, tôi mới trở về nhà nhưng giật mình thấy cỗ bàn linh đình, nhiều bạn bè, họ hàng bên nhà vợ đang đứng lố nhố trong sân. Vợ tôi làm cỗ gì mà sao không báo tôi?

10 năm qua tôi không về quê nội ăn Tết, cũng không cho chồng về, cả nhà cứ 26 Tết là về bên ngoại. Năm nay mẹ chồng gọi điện báo 1 câu, tôi quay xe về nhà nội luôn

Lấy chồng đã lâu mà suốt 2 năm nay vợ chồng tôi không có chuyện ch::ă:n g::ối, thậm chí còn ngủ riêng giường. Ngày tôi nằm viện, anh hàng xóm bất ngờ đến thăm rồi d:úi vào tay xấp ti:ề:n 2 triệu cùng câu nói ‘l:ạ:n:h người’, đến giờ tôi mới hiểu vì sao chồng tôi chỉ vào chăm tôi được 1 tiếng/ngày…..

Tôi là vợ lẽ, vừa kết hôn 1 tháng thì anh nhà phát hiện bị UT g-an giai đoạn cuối. Biết trước chẳng còn sống được lâu nên anh đã chia hết tài sản…

14 năm hôn nhân kỳ lạ của nữ BTV thời sự nói giọng miền Nam – Hoài Anh, cái kết gây chú ý

Tuổi 56, tôi chẳng thiếu gì, chỉ thiếu 1 bờ vai mạnh mẽ để nương tựa, chồng tôi đã m/ấ/t 8 năm về trước.