Chồng cho 10k đi chợ mỗi ngày suốt 3 tháng, tôi không than thở lấy 1 câu chỉ để 500 triệu và một lá thư khiến cả MXH rơi nước mắt

 


 Anh Hùng – trưởng phòng kế toán, lương tháng hơn 30 triệu, nhưng mỗi sáng chỉ rút đúng 10 nghìn đồng dúi vào tay vợ trước khi đi làm.

— “Lo liệu sao thì lo. Tôi không in tiền đâu,” anh nói, ánh mắt khinh khỉnh.

Chị Mai – vợ anh – không than, không khóc, chỉ lặng lẽ nhận lấy tờ tiền nhàu nát.
Căn nhà 50m² vẫn sạch sẽ. Cơm tối vẫn đủ canh, rau, đôi khi còn có miếng trứng rán hay lát cá kho.

Hàng xóm thì thầm:
— “Không hiểu sao chị Mai chịu được. Ăn 10 nghìn một ngày mà không than tiếng nào.”
— “Chắc nó ngu hoặc quá yêu.”

Chị chỉ cười, chẳng bao giờ giải thích.

**

Ba tháng trôi qua. Đều đặn mỗi ngày 10 nghìn.
Anh Hùng càng lúc càng hằn học, coi thường vợ rõ mặt. Cô nhân viên mới trong phòng làm việc bắt đầu xuất hiện trong danh bạ “ưu tiên liên lạc”.

Đến một buổi sáng chủ nhật, anh Hùng thức dậy và… không thấy vợ đâu.
Trên bàn là một phong bì dày, một lá thư tay ngắn ngủi và chìa khóa nhà.

“Anh à, 10 nghìn một ngày – đúng là không đủ cho bữa ăn. Nhưng em không tiêu. Em đi rửa bát buổi trưa ở căng-tin, chiều quét sân chung cư, tối phụ bán hàng online.

Mỗi ngày em tiết kiệm từng nghìn. Ba tháng, em để dành được 11 triệu.

Còn 489 triệu còn lại – là em gom từ sổ tiết kiệm bố mẹ để lại, vốn định dành cho con sau này. Nhưng giờ em để lại cho anh.

Em sẽ đi xa một thời gian. Cũng là để anh được tự do.

Đừng tìm em. Đừng giải thích. Em không giận đâu. Chỉ thấy tiếc…

… tiếc 10 năm thanh xuân đã nhầm người.”

Anh Hùng chết lặng. Đếm từng tờ tiền mà tay run bần bật. Đọc đi đọc lại dòng chữ “Em không giận đâu…” mà cổ họng nghẹn ứ.

Cô nhân viên trẻ vừa gọi điện hẹn cà phê, anh tắt máy.

Tối đó, lần đầu tiên căn nhà không có bữa cơm. Và cũng là lần đầu tiên… anh phải tự nấu.

**

Ba tháng sau, chị Mai trở lại – không phải để nối lại – mà là để đón con trai.
Chị bước xuống từ xe taxi, tay xách vali, diện váy đơn giản nhưng toát lên thần thái mới.

Anh Hùng mở cửa, nghẹn ngào:
— “Mai… anh… anh biết mình sai…”

Chị chỉ nhẹ nhàng đặt tay lên vai con:
— “Con chào ba đi. Mình về ngoại sống rồi.”

Cánh cửa đóng lại.
Không tiếng cãi vã. Không nước mắt. Chỉ còn lại một người đàn ông với 500 triệu… và khoảng trống không gì lấp nổi.

Bài đăng phổ biến

Khi trong gia đình có người qua đời cần biết, không nên giữ lại 4 di vật này cho con cháu

Vợ mất 49 ngày, chồng bất ngờ được bệnh viện yêu cầu đến đón con mới sinh, đến nơi nhìn người phụ nữ ấy quay mặt ra khiến anh rụng rời

Vườn nhà có 4 cây trồng Rắn mê như điếu đổ, muốn cả nhà bình an thích mấy cũng nhổ bỏ liền

B/ồ đến ngày sinh con trai, tôi rốt ráo báo vợ "Anh phải đi công tác đột xuất 5 ngày" rồi lao vào viện chăm sóc mẹ con cô ấy. Mẹ tròn con vuông, tôi nhẹ cả người, mừng rỡ vì đã có thằng "chống gậy" lúc về già. Sau 5 ngày chăm b/ồ, tôi mới trở về nhà nhưng giật mình thấy cỗ bàn linh đình, nhiều bạn bè, họ hàng bên nhà vợ đang đứng lố nhố trong sân. Vợ tôi làm cỗ gì mà sao không báo tôi?

Mẹ đi bước nữa tôi ở cùng dượng nhưng một ngày cha bỗng đưa ra yêu cầu “s:;ững người”…

10 năm qua tôi không về quê nội ăn Tết, cũng không cho chồng về, cả nhà cứ 26 Tết là về bên ngoại. Năm nay mẹ chồng gọi điện báo 1 câu, tôi quay xe về nhà nội luôn

Lấy chồng đã lâu mà suốt 2 năm nay vợ chồng tôi không có chuyện ch::ă:n g::ối, thậm chí còn ngủ riêng giường. Ngày tôi nằm viện, anh hàng xóm bất ngờ đến thăm rồi d:úi vào tay xấp ti:ề:n 2 triệu cùng câu nói ‘l:ạ:n:h người’, đến giờ tôi mới hiểu vì sao chồng tôi chỉ vào chăm tôi được 1 tiếng/ngày…..

Tôi là vợ lẽ, vừa kết hôn 1 tháng thì anh nhà phát hiện bị UT g-an giai đoạn cuối. Biết trước chẳng còn sống được lâu nên anh đã chia hết tài sản…

14 năm hôn nhân kỳ lạ của nữ BTV thời sự nói giọng miền Nam – Hoài Anh, cái kết gây chú ý

Tuổi 56, tôi chẳng thiếu gì, chỉ thiếu 1 bờ vai mạnh mẽ để nương tựa, chồng tôi đã m/ấ/t 8 năm về trước.