Linh ôm mặt, nước mắt lăn dài, không nói được lời nào, chỉ lặng lẽ đứng dậy bỏ ra sân sau.

 Trong một căn nhà nhỏ ở ngoại ô, gia đình bà Hạnh quây quần bên mâm cơm chiều. Không khí ấm cúng với tiếng cười nói của ông Hạnh, con trai cả Thành, và nàng dâu mới cưới – Linh. Linh là một cô gái dịu dàng, chu đáo, luôn được hàng xóm khen ngợi vì sự hiếu thảo với bố mẹ chồng. Nhưng hôm đó, không ai ngờ được rằng một biến cố sẽ làm đảo lộn tất cả.



Mâm cơm được dọn ra với những món đơn giản nhưng đậm đà: canh chua cá lóc, thịt kho tàu, và đĩa rau muống xào tỏi. Linh vừa gắp một miếng cá cho bà Hạnh, miệng nở nụ cười, thì bất ngờ bốp! Một cái tát vang lên, khiến cả nhà chết lặng. Bà Hạnh, với gương mặt đỏ bừng, chỉ tay vào Linh, giọng run rẩy:
“Đồ vô liêm sỉ! Cô nghĩ tôi không biết gì sao?”

Thành sững sờ, vội đứng dậy can ngăn: “Mẹ, mẹ làm gì thế? Linh làm gì sai mà mẹ tát cô ấy?” Ông Hạnh cũng hoang mang, cố kéo bà Hạnh ngồi xuống, nhưng bà vẫn không ngừng lườm Linh, ánh mắt đầy căm phẫn. Linh ôm mặt, nước mắt lăn dài, không nói được lời nào, chỉ lặng lẽ đứng dậy bỏ ra sân sau.

Cả xóm nhanh chóng xì xào. “Bà Hạnh chắc điên rồi! Linh hiền lành thế, ai mà chẳng quý. Sao tự dưng lại tát con dâu giữa bữa cơm?” Người thì bảo bà Hạnh già rồi nên lẫn cẫn, người khác đồn bà ghen tị vì Linh được lòng mọi người hơn. Không ai hiểu chuyện gì đang xảy ra, và Linh thì từ chối giải thích, chỉ lặng lẽ thu dọn đồ đạc như định rời khỏi nhà.

Vài ngày sau, Thành phát hiện một lá thư trong ngăn kéo của Linh. Đó là thư tay, nét chữ run run, viết bằng mực đỏ. Nội dung khiến anh lạnh sống lưng:

“Linh, cô tưởng tôi không biết bí mật của cô sao? Nếu không muốn cả nhà này tan nát, hãy biến khỏi đây trước khi tôi nói ra sự thật.”

Lá thư không ký tên, nhưng Thành nhận ra ngay nét chữ của mẹ mình. Anh đau đớn đối diện bà Hạnh: “Mẹ, tại sao mẹ làm thế với Linh? Bí mật gì mà mẹ phải tát cô ấy trước mặt mọi người?” Bà Hạnh im lặng một lúc, rồi thở dài, lấy từ trong tủ ra một chiếc hộp gỗ cũ kỹ. Bên trong là một xấp ảnh và một tờ giấy xét nghiệm ADN.

Bà Hạnh kể, giọng trầm buồn: “Linh không phải người xa lạ. Cô ấy… là con gái của người phụ nữ mà bố con từng ngoại tình cách đây 25 năm. Khi mẹ phát hiện ra, mẹ đã tha thứ cho bố con, nhưng không ngờ Linh lại tìm đến và cưới con. Mẹ nghĩ cô ấy cố tình tiếp cận để trả thù gia đình ta.”

Thành sững sờ. Anh nhớ lại những lần Linh hỏi về quá khứ của bố mẹ, những câu hỏi tưởng chừng vô hại nhưng giờ lại đầy ẩn ý. Cái tát của bà Hạnh không phải vô cớ – bà muốn bảo vệ gia đình, muốn Linh rời đi trước khi sự thật bùng nổ.

Nhưng câu chuyện chưa dừng lại. Đêm đó, Linh trở về, mang theo một chiếc USB và ngồi đối diện cả nhà. Cô bật máy tính, mở một đoạn ghi âm. Giọng một người đàn ông vang lên, chính là bố của Thành, ông Hạnh. Trong đoạn ghi âm, ông thú nhận rằng chính ông đã tìm Linh từ nhiều năm trước, khi biết cô là con gái mình. Ông muốn chuộc lỗi, nên đã âm thầm sắp xếp để Linh gặp và yêu Thành, hy vọng cô sẽ được sống hạnh phúc trong gia đình mà ông đã từng làm tổn thương.

Linh khóc, nói: “Con không hề biết sự thật cho đến khi nhận được lá thư của mẹ. Con chỉ muốn làm tròn bổn phận của một người con dâu, nhưng mẹ lại nghĩ con đến để phá hoại. Cái tát đó… con không trách mẹ, nhưng con muốn mẹ hiểu rằng con cũng là nạn nhân của quá khứ.”

Bà Hạnh ôm mặt, bật khóc. Cái tát không chỉ là sự hiểu lầm, mà còn là nỗi đau của một người mẹ cố bảo vệ gia đình, nhưng lại vô tình làm tổn thương chính con gái của chồng mình. Cả nhà lặng đi, không ai biết nói gì. Bí mật tưởng chừng sẽ chia rẽ họ mãi mãi, nhưng chính sự thật đã kéo họ lại gần nhau hơn.

Từ đó, bà Hạnh và Linh bắt đầu học cách hiểu nhau. Cái tát ngày ấy không chỉ là một vết đau, mà còn là khởi đầu cho sự hàn gắn của một gia đình đầy rẫy bí mật. Xóm làng vẫn xì xào, nhưng giờ đây, họ không còn nghĩ bà Hạnh điên. Họ chỉ thấy một gia đình, dù đầy sóng gió, vẫn chọn yêu thương và tha thứ.

Bài đăng phổ biến

Khi trong gia đình có người qua đời cần biết, không nên giữ lại 4 di vật này cho con cháu

Vợ mất 49 ngày, chồng bất ngờ được bệnh viện yêu cầu đến đón con mới sinh, đến nơi nhìn người phụ nữ ấy quay mặt ra khiến anh rụng rời

Vườn nhà có 4 cây trồng Rắn mê như điếu đổ, muốn cả nhà bình an thích mấy cũng nhổ bỏ liền

B/ồ đến ngày sinh con trai, tôi rốt ráo báo vợ "Anh phải đi công tác đột xuất 5 ngày" rồi lao vào viện chăm sóc mẹ con cô ấy. Mẹ tròn con vuông, tôi nhẹ cả người, mừng rỡ vì đã có thằng "chống gậy" lúc về già. Sau 5 ngày chăm b/ồ, tôi mới trở về nhà nhưng giật mình thấy cỗ bàn linh đình, nhiều bạn bè, họ hàng bên nhà vợ đang đứng lố nhố trong sân. Vợ tôi làm cỗ gì mà sao không báo tôi?

Mẹ đi bước nữa tôi ở cùng dượng nhưng một ngày cha bỗng đưa ra yêu cầu “s:;ững người”…

10 năm qua tôi không về quê nội ăn Tết, cũng không cho chồng về, cả nhà cứ 26 Tết là về bên ngoại. Năm nay mẹ chồng gọi điện báo 1 câu, tôi quay xe về nhà nội luôn

Lấy chồng đã lâu mà suốt 2 năm nay vợ chồng tôi không có chuyện ch::ă:n g::ối, thậm chí còn ngủ riêng giường. Ngày tôi nằm viện, anh hàng xóm bất ngờ đến thăm rồi d:úi vào tay xấp ti:ề:n 2 triệu cùng câu nói ‘l:ạ:n:h người’, đến giờ tôi mới hiểu vì sao chồng tôi chỉ vào chăm tôi được 1 tiếng/ngày…..

Tôi là vợ lẽ, vừa kết hôn 1 tháng thì anh nhà phát hiện bị UT g-an giai đoạn cuối. Biết trước chẳng còn sống được lâu nên anh đã chia hết tài sản…

Tuổi 56, tôi chẳng thiếu gì, chỉ thiếu 1 bờ vai mạnh mẽ để nương tựa, chồng tôi đã m/ấ/t 8 năm về trước.

Giỗ 100 ngày của bố, tôi về quê thì phát hiện ra mình bị mất quyền thừa kế. Trong thời gian ở nhà, tôi thấy anh trai mang sổ đỏ nhà đất đi làm thủ tục vay ngân hàng. Tôi lấy xem thì phát hiện sổ đỏ toàn bộ mảnh đất đứng tên mình anh tôi. Tôi thắc mắc hỏi mẹ và anh trai thì mẹ nói tôi là con gái, sau này lấy chồng rồi thì cần gì đất đai? Tôi sang nhà chồng mà sống. Anh trai thì bảo anh là con trưởng, anh thừa kế để lo hương hỏa cho tổ tiên, đó là chính đáng, tôi không có quyền đòi chia chác. Chị dâu lại nói thời gian bố ốm, chỉ có anh chị chăm sóc, tôi về thăm được 3 lần thì lấy quyền gì để đòi hỏi tài sản? Tôi ngậm đắng nuốt cay…sau đó…